Những hoài niệm "Ngang qua mùa hạ" của Phạm Quỳnh Phương
Trong "Ngang qua mùa hạ" của tác giả trẻ Phạm Quỳnh Phương, chúng ta cảm nhận rõ những hoài niệm day dứt, xót xa khi mối tình tan vỡ. Vì thế, người đọc được những câu từ chắt lọc đưa ngang qua mùa hạ, ngang qua tuổi thanh xuân, ngang qua cả những dang dở mà mỗi lúc nhớ về lại thấy nhói lên trong lòng...
Tình yêu vốn dĩ là câu chuyện của trái tim thì sao có thể nào dễ dàng buông tay bằng lý trí. Vì vậy cho dù người con gái đã “Điên cuồng yêu khi bên anh, kiên cường quên khi buông anh” đến nhường nào, rồi cuối cùng vẫn vấp phải những hoài niệm về anh mà tự làm chảy máu trái tim mình.
“Vậy mà hôm qua lang thang vấp bóng chiều
Dẫm lên gai xương rồng chảy máu”.
Tác giả Phạm Quỳnh Phương |
Trong những tháng ngày “không anh”, người con gái chỉ thấy “Thẫn thờ màu xương rồng rực đỏ”. Nỗi cô đơn như hoa xương rồng lầm lũi cháy hết mình trên sa mạc nhưng nào có kẻ ngắm nhìn.
Dẫu hiểu rằng vạn vật trên đời là hữu hạn, kể cả anh cũng vậy nhưng trái tim em vẫn còn cố chấp, “còn chưa biết giọt nước mắt nào vì anh mà rơi là cuối cùng” thì sao có thể “an ủi em hãy quên anh đi”.
Báo Tuổi trẻ Thủ đô trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.
NGANG QUA MÙA HẠ
Phạm Quỳnh Phương
Những ngày nắng
Em không thấy anh
Chỉ mặt trời mùa hạ chói lòa
Cơn gió lang thang khắp miền sa mạc
Từ bờ Đông sang bờ Tây
Thẫn thờ màu xương rồng rực đỏ
Biển chưa chắc đã là vô hạn
Vậy thì tình yêu có khi cũng chỉ bằng vài trăm nhịp sóng
Bì bõm vỗ bờ rồi tan
Mùa đông là 3 tháng
Mùa hè là 3 tháng
Em chẳng cần tính nữa bởi vì mùa thu hay mùa xuân cũng chỉ có thế
Ngay cả anh cũng vậy
Hữu hạn và vô thường
Em nhuộm đỏ tâm trí như bông hoa xương rồng
Điên cuồng yêu khi bên anh, kiên cường quên khi buông anh
Vậy mà hôm qua lang thang vấp bóng chiều
Dẫm lên gai xương rồng chảy máu
Em còn chưa biết giọt nước mắt nào vì anh mà rơi là cuối cùng
Thì đừng an ủi em hãy quên anh đi.