Trọn vẹn như tháng 10 Hà Nội
Nếu như mùa thu được ví như mùa đẹp nhất trong năm thì tháng 10 lại chính là tháng đẹp nhất của mùa thu Hà Nội. Khi những cơn gió mùa đầu tiên tràn về, khi mùa thu đang độ chín nhất mà mùa đông chưa kịp tới. Lúc này, Hà Nội như cô gái diễm lệ khoe trọn vẻ kiêu sa mơ màng của mình. Con số 10 cũng như một sự tròn vẹn theo quan niệm phương Đông. Bởi vậy, tháng 10 cứ như thế mà gợi lên trong lòng người biết bao đắm say, xao xuyến.
“Mùa thu xanh một trời Hà Nội
Em nghe thu hát ngang lưng trời
Từng con đường năm xưa
Lối ta đi qua những ngày thơ ấu
Trong tim tôi Thăng Long Hà Nội
Dẫu cách xa tôi vẫn yêu người
Ở nơi ấy giữ bao nhiêu kỷ niệm đời tôi”…
Tháng 10 bầu trời Hà Nội trong xanh hơn |
Giọng hát ngọt ngào của cố nghệ sĩ Ngọc Tân như vẽ nên trước mắt chúng ta một khung cảnh mơ màng của Hà Nội đã chìm vào sắc thu, mang đến những cơn gió nhẹ nhõm, thư thái. Từng điệu nhạc khiến tâm hồn chúng ta bay bay trên bầu trời xanh trong thăm thẳm ấy mà ngắm nhìn trọn vẹn cảnh vật từ trên cao, chao liệng, ùa vào cảm nhận được tất cả những gì là đặc trưng của mùa thu chốn này.
“Mùa thu cốm đầu mùa dịu ngọt
Trên cao hoa sữa hương ngạt ngào
Hồ Tây chiều hôm nay nỗi nhớ ai những tháng ngày xưa ấy
Mưa ngâu rơi rơi trên mặt hồ
Gió heo may tím ngát mong chờ
Tà áo trắng tóc em bay trong chiều mùa thu
Ôi mùa thu, mùa thu Hà Nội
Trời xanh trong chẳng đâu xanh hơn thế”…
Bầu trời xanh Hà Nội vào mùa thu cũng là một thứ “đặc sản” mà ai đã trót được ngắm nhìn rồi thì trở thành “nghiện”.
“Xanh xanh thắm bầu trời xanh Hà Nội
Hồ Gươm xanh như mái tóc em xanh
Thân thương quá nụ cười người Hà Nội
Đã gặp rồi mà bồi hồi nhớ mãi Hà Nội ơi”…
Mùa thu của đất trời lại hợp ý mùa thu của lòng người. Khi đúng vào mùa đẹp nhất trong năm, vào tháng đẹp nhất trong mùa, Hà Nội lại được hân hoan tưng bừng kỷ niệm Ngày Giải phóng Thủ đô. Có niềm vui nào trọn vẹn hơn, ý nghĩa hơn như thế, khi người Hà Nội được cùng nhau ca khúc khải hoàn, được tận hưởng niềm vui của nước nhà độc lập sau 9 năm kháng chiến trường kỳ gian khổ.
Thiếu nữ Hà Nội thướt tha trong tà áo dài |
Bởi như thế, người Hà Nội không bao giờ quên được những năm tháng đã qua của mình:
“Ta chưa quên ta chưa quên một mùa thu
Hà Nội vùng lên Hồng Hà cuộn sóng”…
Để rồi:
“Không thể nói trời không trong hơn
Và mắt em xanh khác ngày thường
Khi đoàn quân kéo về mùa thu ấy
Nhịp trống rung ba mươi sáu phố phường”… (Cảm xúc tháng mười)
Nhịp trống rung 36 phố phường ấy là nhịp trống của đoàn quân ca khúc khải hoàn trở về, cũng là “nhịp trống” của hàng vạn trái tim người Hà Nội lúc bấy giờ đang vỡ òa niềm sung sướng bởi niềm vui quá đỗi lớn lao, quá đỗi tự hào.
“Tháng mười ấy là khúc ca xanh
Khúc ca mở những chiến công đầy
Ôi Thăng Long Đông Đô Hà Nội
Nghìn năm vẫn một trái tim này” (Cảm xúc tháng mười)
Còn biết bao ca khúc, biết bao bài thơ, bức họa mà những người nghệ sĩ bằng tình cảm, sự rung động của mình đã nói lên hộ những tấm lòng của người Hà Nội, người Việt Nam về tháng 10, về mùa thu, về Ngày giải phóng Thủ đô và về bầu trời xanh của Hà Nội. Để mỗi khi thưởng thức những tác phẩm nghệ thuật này, niềm tự hào, niềm yêu mến thành phố này cứ mãi dâng lên, trở thành bền bỉ, dầy dặn hơn qua mỗi tháng năm.
Năm nào cũng vậy, đúng vào dịp kỉ niệm Ngày Giải phóng Thủ đô, bầu trời Hà Nội cứ xanh biếc với nắng vàng rực rỡ, đặc biệt là những cơn gió heo may - một “đặc sản” của Hà Nội cũng như hân hoan náo nức mà chạy khắp phố phường, nhân lên những niềm vui, nhân lên những tiếng reo vui và nụ cười rạng rỡ.
Cơn gió heo may làm lá bay bay xoay xoay trên phố, thổi tung những tà áo dài sặc sỡ muôn màu của các chị, các cô, các em gái Hà Nội diện mừng chào mừng Ngày Giải phóng Thủ đô. Những hình ảnh, thước phim tư liệu, các cuộc triển lãm, những buổi gặp mặt được tổ chức dịp này là dịp để người Hà Nội và cả nước lắng nghe nhân chứng, nhìn lại khoảnh khắc lịch sử xưa.
68 năm đã trôi qua. Thời gian chưa phải là quá dài nhưng chúng ta đã cảm nhận rõ nét được sự đổi thay, phát triển rực rỡ của vùng đất này. Hà Nội ngày càng thấm đẫm văn hóa, là trái tim thiêng liêng của cả nước, là trung tâm văn hóa chính trị với niềm tin yêu trọn vẹn và hướng về của các tỉnh thành, của đồng bào ở xa Tổ quốc.
Mỗi tháng 10 về, đi trong bầu không khí lãng mạn, đẹp như mơ nhưng cũng rất đỗi hào hùng này, mỗi người Hà Nội lại càng trân trọng hơn những gì chúng ta có ngày hôm nay. “Ôn cố tri tân”, nhìn lại để hiểu rõ về lịch sử sẽ thấy biết mình cần phải làm gì để đóng góp nhiều hơn cho mảnh đất mình đang sinh sống. Vì thế, tháng 10 bao giờ cũng là dịp để người Hà Nội hướng về Thủ đô thiêng liêng với cảm xúc tròn vẹn nhất, đong đầy nhất.