Phan Hiển khóc trong lễ cưới: "Tôi từng rất sợ khi đến với Khánh Thi, sợ nhất mời đám cưới không ai đi"
Trong giây phút thiêng liêng trên lễ đường, Phan Hiển đã lần đầu thổ lộ những suy nghĩ chưa bao giờ nói với Khánh Thi.
Sau bao ngày chờ đợi, cuối cùng Khánh Thi và Phan Hiển danh chính ngôn thuận trở thành vợ chồng bằng một đám cưới tráng lệ vào tối 22/12. Với số lượng khách mời hơn 1000 người, vợ chồng Khánh Thi đã chuẩn bị vô cùng kỹ lưỡng từ mọi khâu. Có thể nói, đây là cái kết viên mãn cho chặng đường 13 năm cùng nhau vượt qua sóng gió của Khánh Thi và Phan Hiển.
Còn nhớ thời điểm công khai mối tình cô - trò, cả hai vấp phải không ít ý kiến trái chiều từ dư luận. Tuy nhiên, mặc kệ những lời gièm pha, Khánh Thi và Phan Hiển vẫn dìu dắt nhau, cùng tạo nên cuộc sống yên bình và hạnh phúc cho riêng mình. Nắm tay nhau đi một hành trình dài và đến giây phút chứng kiến nhìn ngắm đối phương trong trang phục cưới trắng tinh khôi, cả Khánh Thi và Phan Hiển không kìm được nước mắt.
Trong khoảnh khắc chia sẻ trên lễ đường, Phan Hiển khóc khi lần đầu tiết lộ điều chưa từng nói với Khánh Thi: "Chắc chắn tôi chưa bao giờ nói với Khánh Thi tôi rất sợ khi chúng tôi đến với nhau và mọi người lời ra tiếng vào rất nhiều. Tôi sợ nhất là mời đám cưới không ai đi. Chúng tôi bị rất nhiều người nói, có người rất ngưỡng mộ nhưng có những người rất ghét. Thời điểm đó gần như không một ai ủng hộ chúng tôi nên điều chúng tôi rất sợ đám cưới không có người. Nhưng hôm nay đúng là không có chỗ ngồi. Tôi rất cảm ơn mọi người rất nhiều.
Đối với anh em là người phụ nữ rất mạnh mẽ, quyết đoán nhưng thực ra anh biết em chỉ cố tỏ ra mạnh mẽ. Dù em có giỏi giang như thế nào nhưng khi về nhà em vẫn là người phụ nữ yếu đuối. Anh thấy em khóc rất nhiều. Anh không muốn nhìn em khóc và anh hy vọng từ thời điểm này anh sẽ là một bờ vai vững chắc cho em.
Chờ đợi 13 năm để có danh phận bên Phan Hiển, Khánh Thi trải lòng: "Đêm qua em rất run, sáng nay lại dậy rất sớm vì phải chụp hình với anh và các bạn. Em bảo chụp gì mà chụp hoài vậy, em muốn được nghỉ. Sáu giờ sáng em đã ngồi vào bàn trang điểm. Lúc đó anh đi vào cầm một bát bánh, sắn một miếng đưa cho em ăn. Chỉ bao nhiêu đấy thôi những giận hờn, mệt mỏi đều tan biến. Đối với em, chỉ cần một người đàn ông sẽ mua đồ ăn lúc em đói và lúc em mệt sẽ hỏi thăm, lúc em khóc sẽ lau nước mắt cho em.
Anh là người làm tổn thương em rất nhiều, làm em khóc rất nhiều nhưng tất cả những gì em yêu cầu, anh đều làm hết. Em không muốn xa anh! Những lúc em buồn nhất anh đã luôn ở bên em, em chưa yêu một ai chiều em như anh. Ngày hôm nay tôi thật sự đã tìm thấy chồng mình".