Chọn bạn như chọn concert “Anh trai say hi”
Người ta dạy: “Chọn bạn mà chơi”. Nghe tưởng dễ. Chơi là phải chọn người có tâm, không xài filter sống ảo rồi than đời bất công. Nhưng chọn bạn, lắm khi cũng như chọn... concert “Anh trai say hi” - không phải ai cũng ham mê nhưng rốt cuộc vẫn theo đám đông, mua vé chỉ vì... người ta cũng mua.
Cô nổi tiếng kén bạn, từng tuyên bố: Không chơi với mấy đứa khoe của, sống ảo, drama.
Nghe sướng. Nhưng rồi một ngày, mọi người thấy cô đang “quẩy” giữa nhóm bạn tóc bạch kim, ai cũng hò hét “say hi anh ơi!” như thể đang tranh thủ gửi tín hiệu cho vệ tinh. Anh hỏi thì cô cười xòa: “Tụi nó nhìn vậy thôi, chứ vui lắm!”.
Chọn bạn, đôi khi giống như đi siêu thị chọn snack. Lúc đầu bạn bảo sẽ mua đồ lành mạnh, ít dầu mỡ, ít bột ngọt. Nhưng rồi trước quầy hàng, thấy ai cũng vớ lấy gói khoai chiên vị phô mai Hàn Quốc, bạn cũng... thôi thì thử một lần. Và rồi dính luôn. Vừa mặn vừa giòn, ăn xong khát nước mà vẫn muốn ăn tiếp. Bạn bè cũng vậy, nhiều khi biết là “không hợp khẩu vị”, nhưng ai cũng nhào vô, mình mà không vô thì… sợ thiếu muối.
Sự thật là: Ai trong chúng ta cũng từng chọn kỹ, rồi... chơi đại. Bởi vì ta sợ bị bỏ rơi. Nhất là khi lên mạng thấy ai cũng có nhóm bạn thân mặc đồ tone sur tone, chụp ảnh “vibe chill” - ta bắt đầu thấy mình lạc quẻ như người mặc sơ mi đi lạc vào hội cosplay. Có những lúc bạn chỉ muốn im lặng uống trà, nghe jazz, nhưng vì cả hội kéo nhau đi concert “Anh trai say hi”, bạn cũng dẹp trà sang một bên, chạy mua lightstick.
Chọn bạn, nhiều khi giống chọn vé concert: Ban đầu muốn thưởng thức nghệ thuật, nhưng rồi lại bị cuốn theo tiếng hét, ánh đèn flash và hiệu ứng đám đông - nơi người ta vỗ tay vì đèn flash chứ không phải vì ánh sáng thật sự. Có khi bạn hợp với những mối quan hệ nhẹ nhàng, không phô trương. Nhưng giữa thế giới ồn ào này, bạn cũng phải “say hi” vài lần để không bị coi là lỗi thời.
Vậy có nên chọn bạn mà chơi không? Có chứ. Nhưng nếu lỡ theo đám đông, cũng đừng tự trách. Quan trọng là dù đi concert nào, bạn cũng giữ được một chỗ ngồi cho mình - chỗ không cần đứng lên hò hét, nhưng vẫn thấy rõ sân khấu. Vì bạn bè cũng như ánh đèn sân khấu - không phải ai sáng nhất cũng là người hợp với mình.
Và nhớ: Nếu lỡ chơi nhầm nhóm, cứ coi như mua nhầm vé. Hết show thì về, miễn là biết lần sau nên chọn vì gu - chứ không chỉ vì ai đó đang “say hi”.
  




 In bài viết